[Dịch] Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật

/

Chương 15: Trận chiến đầu tiên với vũ khí mới

Chương 15: Trận chiến đầu tiên với vũ khí mới

[Dịch] Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật

Sơn Quỷ Chấp Bút

8.224 chữ

18-03-2024

Nhìn thấy cảnh này, Vương Đào sợ hãi trong lòng.

Nếu như hắn đoán không nhầm, nam chủ nhà này đã bị nữ zombie này ăn thịt!

"Ôi..."

Nhìn thấy người sống, nữ zombie lập tức thả nửa cái đầu trong tay xuống, gào thét một tiếng lảo đảo lao về phía Vương Đào.

Vương Đào hai tay nắm chắc ống thép, hai mắt nhìn chằm chằm vào nữ zombie.

"510/510"

Nữ zombie này cũng không phải là 500 máu mà nhiều hơn 10 giọt máu!

Không biết vốn là như thế hay là sau khi ăn thịt người đàn ông kia mới tăng thêm ...

Xoát!

Sau khi nữ zombie đi tới trước người Vương Đào, dùng móng vuốt nhắm vào Vương Đào, Vương Đào dễ dàng né tránh bằng cách nghiêng người sang một bên, sau đó vung ống thép đập mạnh vào đầu zombie.

Bang!

Chỉ nghe thấy một tiếng vang giòn, một tia máu đen bắn ra từ trên đầu zombie.

"-102"

"408/510"

Nhìn thấy con số sát thương này, Vương Đào lập tức có chút kích động.

Quả nhiên, đổi một cái vũ khí chính là khác biệt!

Trước đây khi hắn sử dụng ngọn giáo ngắn tự chế, gần như không thể phá phòng đầu zombie, hơn nữa dùng không được mấy lần thì vũ khí báo hỏng.

Nhưng bây giờ, một phát ống thép đập xuống, lập tức làm mất đi một phần năm máu của zombie! Mà ống thép thì còn hoàn hảo không có một chút tổn hại nào, zombie lập tức bị hắn đánh cho choáng váng.

Tuy rằng điều này có liên quan với việc thực lực của hắn đang dần dần tăng lên, nhưng vũ khí hiện tại chính là nhân tố quan trọng nhất.

Thành quả một kích này khiến Vương Đào cảm thấy tự tin hơn rất nhiều.

Hắn nhân lúc zombie có vẻ hơi choáng váng, hắn lại vung ông thép đập một phát về phía đầu của zombie.

Bang!

Phốc phốc ——

"-135"

"273/510"

Một gậy này lập tức đánh bại một con mắt của nó.

"Rống!"

Con zombie giống như là bị chọc giận, gầm lên giận dữ một tiếng, sau đó đột nhiên nằm úp sấp, dùng cái miệng to hôi hám táp về phía cái cổ của Vương Đào.

Vương Đào tay mắt nhanh lẹ giơ ống thép lên, trực tiếp đặt thẳng vào bên trong miệng của nữ zombie.

"Ôi~ "

Nhìn vào khuôn mặt buồn nôn gần trong gang tấc, Vương Đào đột nhiên dùng lực đè lên ống thép trong tay.

Két ~

Một tiếng xương gãy vang lên, quai hàm của nữ zombie trực tiếp bị ống thép tháo xuống, để lại máu đen trên mặt đất.

"-59"

Nữ zombie ngẩng đầu lên, con mắt cá chết màu trắng còn sót lại nhìn chằm chằm vào Vương Đào, sau đó đưa hai tay thành tư thế ôm, ý đồ muốn ôm chặt lấy Vương Đào.

Vương Đào ngồi xổm xuống, tránh né cái ôm ấm áp nhiệt tình của nữ zombie, sau đó dùng ống thép nện vào hai chân của nó.

Ầm!

"-3"

Nữ zombie dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, thân dưới không được vững cho lắm, một đòn này Vương Đào sử dụng toàn lực, lập tức đánh ngã nữ zombie xuống đất.

Trong lúc nữ zombie ngã xuống đất, Vương Đào nhanh chóng đứng dậy, ống thép trong lòng bàn tay xoay 180 độ, trong nháy mắt cầm ngược lại, sau đó hai tay của hắn cầm ngược ống thép giơ lên cao cao, đột nhiên đâm một phát về phía cái trán của nữ zombie.

Phốc phốc!

"-211"

"0/510"

Nữ zombie co giật hai lần rồi ngừng cử động.

Kể thì rất dài dòng, thật ra thì quá trình chiến đấu rất ngắn, chưa tới một phút.

"Hô~"

Vương Đào hít sâu một cái, thời gian chiến đấu mặc dù ngắn, nhưng mỗi lần hắn ra đòn gần như đều là dùng hết toàn lực, cho nên vẫn có hơi tiêu hao thể lực.

Thật ra thì Vương Đào vốn định thử một chút xem có thể dùng mấy gậy gõ chết con zombie này, dù sao gõ một gậy, zombie đã rơi mất hơn một phần năm lượng máu.

Nhưng quá trình chiến đấu thay đổi trong nháy mắt, tốc độ của Vương Đào có hơi chậm, không thể nắm chặt cơ hội một cách hoàn mỹ, cộng thêm sức lực của hắn còn chưa đủ lớn, không thể làm cho zombie choáng váng lần nữa, cho nên ý định của hắn tạm thời không thể thực hiện.

Nhưng cái kết suy cho cùng là tốt, còn tính là giết nó khá dễ dàng.

Vương Đào cũng đã giết chết mấy con zombie, đây là lần thứ hai mà hắn cảm thấy dễ dàng, lần đầu tiên tự nhiên là con zombie thiếu đi nửa cơ thể kia.

Nhưng điều này không có nghĩa là thực lực của con nữ zombie này kém, Vương Đào cảm giác, thực lực của nó hẳn là ngang bằng với zombie ở hành lang trước đó.

Quả nhiên, khi Vương Đào nhìn về phía thanh máu của mình, phát hiện tăng thêm 10 giọt máu! Tăng máu lên giống như giết chết con zombie trong hành lang!

"130/130"

Trước đó là 120, hiện tại là 130!

Vương Đào không lo kích động, nhanh chóng nhận lấy cái bọc mờ mờ trôi nổi ở trên thân thể zombie vào trong cơ thể mình.

"Thu được: Dây thép x1"

"Dây thép: Vật liệu chế tạo"

Lại là một vật liệu chế tạo khác, cũng không biết những vật liệu chế tạo này thực sự có thể chế tạo ra được những gì.

Sau khi thu vào, Vương Đào lại bắt đầu sờ mó thi thể.

Sờ mó một lúc, lấy được một chiếc dây chuyền vàng, một chiếc vòng tay bằng vàng và vài chiếc bao cao su.

Bao cao su bị Vương Đào vứt đi, dù sao đối với thứ dùng ở trên người zombie, hắn cũng không dám dùng.

Sau đó Vương Đào nhìn xem thi thể người đàn ông ở trong phòng một chút, người đàn ông đó đã bị nữ zombie này ăn thịt, chỉ còn lại nửa đầu, trên mặt đất chỉ còn lại xương cốt và vết máu.

Vương Đào cảm thấy thân thể có chút khó chịu, thậm chí trên đầu còn xuất hiện chữ "-1".

Đúng là công kích tinh thần a!

Vương Đào nhanh chóng lục soát phòng ngủ rồi rời đi.

Tài sản duy nhất của người đàn ông là một chiếc ví và một chiếc điện thoại di động, nữ zombie có một chiếc túi đeo vai của phụ nữ, trong đó có một số tiền lẻ, điện thoại di động, một số loại thuốc kỳ quái và đồ trang điểm ...

Vương Đào đều nhận lấy tất cả chúng bất kể chúng có hữu ích hay không.

Nếu sau này hắn có thể sống sót, nhất định sẽ gặp được những người sống sót khác hoặc đi đến căn cứ của người sống sót.

Ở đâu có nhiều người thì chắc chắn sẽ có giao dịch.

Những thứ mà hắn vơ vét được có thể chính mình không dùng được, nhưng có lẽ sẽ có người khác cần, có thể mang đi giao dịch.

Về phần tiền giấy, có thể vẫn còn dùng được, cũng có thể là không ai cần, nhưng dù sao cũng không có gì đáng ngại, hắn cứ lấy đi là được rồi, nếu thực sự không có giá trị thì có thể dùng làm, mồi đốt củi sưởi ấm cũng được.

Sau một hồi tìm kiếm vơ vét, Vương Đào đi ra ngoài, gõ cửa căn hộ 202.

"Ổn rồi, ra đi."

Ông chú hói đầu trong căn hộ thật ra thì một mực đưa mắt nhìn chằm chằm thông qua mắt mèo.

Khi nhìn thấy Vương Đào đi ra, phát ra một tiếng vang, không bao lâu thì đi ra, hắn có chút khó tin, hắn không nghĩ tới Vương Đào giải quyết nhanh tới như vậy!

Tuy nhiên hắn cũng không có vội vàng mở cửa, mà đợi đến khi Vương Đào đi tới gõ cửa, sau khi hắn nghe giọng nói của Vương Đào rất bình thường, trông không có dáng vẻ gì là bị thương, lúc này mới mở cửa.

"Tiểu ca thật lợi hại a! Không có bị thương chứ!"

Ông chú hói đầu hỏi một câu có chút lấy lòng.

Vương Đào biết suy nghĩ của hắn, đơn giản chính là sợ mình bị lây nhiễm.

"Yên tâm, một con zombie mà thôi, đồ ăn bên trong đều không động, cùng đi chứ?"

Vương Đào con người này vẫn tương đối coi trọng chữ tín, đã nói dùng một phần tư đồ ăn đổi lấy kỹ thuật mở khóa của ông chú hói đầu vậy thì hắn sẽ không nuốt lời, thậm chí số lượng thực phẩm cụ thể cũng không thèm nhìn.

"Được được được!"

Ông chú hói đầu rất vui vẻ đi theo Vương Đào, tiến vào căn hộ 201.

Về phần cái túi xách trong tay Vương Đào, hắn tự nhiên thấy được, nhưng cũng không thèm để ý tới, Vương Đào giết zombie, tự nhiên có tư cách chọn lựa chiến lợi phẩm, hơn nữa thứ này đối với hắn mà nói thì cũng không có tác dụng gì, hắn chỉ cần đồ ăn.

Nhưng hình như có gì đó không ổn, sao trong căn hộ 201 này lại có túi xách nữ?

"Ọe —— "

Khi nhìn thấy cả phòng đều là máu, nữ zombie cùng với nửa đầu người của hàng xóm hắn, hai mắt ông chú hói đầu đột nhiên co rút lại, sau đó cảm thấy dạ dày quặn thắt, tuy nhiên vừa nghĩ tới vài miếng bánh mì bản thân mình vừa ăn khả năng còn chưa tiêu hóa, hắn quả thực là cưỡng ép để cho mình chịu đựng, không có thực sự nôn ra ngoài.

Nhưng một con số nhảy ra khỏi đầu hắn.

"-10"

"25/100"

Vương Đào có chút không nói nên lời, xem ra cảnh này đối với hắn có ảnh hưởng rất lớn.

Để tránh cho ông chú hói đầu bị suy sụp tinh thần, Vương Đào bảo hắn đi xem đồ ăn một chút nhằm chuyển hướng chú ý.

Kết quả, sau khi nhìn thấy gạo trong phòng bếp, đại thúc hói đầu gào khóc một tiếng ...

"Không ~ "

P/S: Truyện mới, mời mọi người click nút ta thích (hình trái tim) hoặc bình luận để tăng thêm động lực cho mình dịch nha :D

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!